
Data di rilascio: 28.10.2021
Linguaggio delle canzoni: vietnamita
Tích Tịch Tình Tan(originale) |
Vào «ngày mưa» tháng 7 chút kí ức không nở quên |
Thả khói vào làn mây mong cho trời kia xanh lại |
«Ngọn cỏ ven đường» giờ chỉ còn vài nhánh hoa dại |
Và «bài hát xưa cũ» ngày nào liệu vẫn còn bên tai? |
Gửi vào «mây hồng» trên «sân thượng» còn lộng gió |
Giữ «giấc mộng đỏ» hơi ấm đó còn sau lưng? |
Trả về bức thư «cafe thành phố» còn trông |
Rồi «hành lang» còn đó chẳng đi về giờ đóng rong |
Bước dưới trời mưa «mái hiên nhà» không che hết |
Cũng chả cần có ô «đưa tay lên» mưa tạnh hết |
Những «ngày trời lạnh» chỉ cần môi là đủ rồi |
Chẳng cần đắp thêm chăn mỗi «chiếc áo» kia ấm thôi! |
Bảo rằng mình phải say nhưng cơn say nào cho đủ |
Trân trọng quá khứ giúp hiện tại tạo tương lai |
Bỏ lại tất cả trái tim này sẽ thương ai? |
Chuyện tình ta vỡ đôi nhưng lòng ai vấn vương không đành |
Lòng đâu muốn cách xa ta ngồi khâu vết thương chưa lành |
Ngoài trời kia đổ mưa vẫn còn ta nhớ nhung một người |
Ngàn trùng mây vương vấn đôi nơi nhớ cung phím buông tích tịch tình tang |
Vội vàng về chốn cũ nhưng đã vắng bóng hình ai |
Bức tranh đã nhạt màu chứ không hẳn là tình phai |
Và hàng ghế đã cũ vẫn giữ nguyên không khoảng cách |
Tình yêu kìa không vỡ chỉ chúng ta là rạn nứt |
Trời chỉ phủ mây xám nhưng mưa đã lăn trên đôi mắt |
Bóng hình ai vẫn đẹp cùng áo dài trắng tinh khôi thật |
Bãi cỏ kia xanh ngát nhưng vẫn không thể nở hoa |
Đã quặng thắc trong tim nhưng vẫn không thể thở ra |
Khung cảnh không còn đẹp không còn sắc của ngày xưa |
Cuốn nhật kí không ghi chép, không còn ô vào ngày mưa |
Chọn rời xa cô đơn chỉ ôm hoài những kỉ niệm |
Không còn phải mạnh mẽ để cố giữ được sĩ diện |
Tương lai thì chưa rõ nhưng hiện tại không hồi kết |
Chưa được nửa quảng đường nhưng đôi chân đã vội mệt |
Khoảng cách giữa trắng và đen không hòa hợp dù có mong |
Dù có tương trợ lẫn nhau, thứ ta nhìn thấy vẫn số không |
Mặc kể cả thân xác Trái tim ta cũng tan nát |
Dặn lòng mình không buông Không buồn cũng không đau |
Những gì còn vương lại Cũng không còn phía sau |
Thứ còn lại là ngân hà chẳng còn một vì sao |
Ta như kẻ vô hình |
Người đến chẳng vô tình |
Người đi không vô ý |
(Đoạn đường từng sải bước đối với ta giờ vô vị) x2 |
(traduzione) |
Nella «giornata piovosa» di luglio, alcuni ricordi non sbocciano e si dimenticano |
Lasciare il fumo tra le nuvole sperare che il cielo sia di nuovo blu |
La «Roadside Grass» ora ha solo pochi fiori di campo rimasti |
E le «vecchie canzoni» saranno ancora nelle mie orecchie? |
Inviato alle «nuvole rosa» sulla «terrazza» ancora ventosa |
Tenere quel caldo «sogno rosso» ancora dietro? |
Restituisci la lettera «city cafe» ancora in piedi |
Poi il «corridoio» c'era ancora e non tornava all'orario di chiusura |
Camminando sotto la pioggia, le «grondaie» non sono completamente coperte |
Non c'è bisogno di un ombrello per fermare la pioggia |
Nelle «giornate fredde», bastano solo le labbra |
Non c'è bisogno di aggiungere una coperta per tenere caldo l'altro «cappotto»! |
Dimmi che devo ubriacarmi, ma che tipo di ubriachezza è sufficiente |
Apprezzare il passato aiuta il presente a creare il futuro |
Lasciando tutto questo cuore amerà chi? |
La nostra storia d'amore si è spezzata in due, ma il cuore di nessuno è rimasto impigliato |
Il cuore non vuole essere lontano tastando la ferita che non è ancora rimarginata |
Fuori piove a dirotto, mi manca ancora qualcuno |
Migliaia di nuvole indugiano nel luogo in cui ricordi la chiave per lasciar andare l'amore del lutto |
Tornando di corsa al vecchio posto ma non manca nessuno |
L'immagine è sbiadita, ma non è proprio amore |
E la vecchia fila di sedili rimane la stessa |
L'amore non è rotto, solo noi siamo rotti |
Il cielo era coperto solo da nuvole grigie ma la pioggia già mi rotolava negli occhi |
La silhouette di Who è ancora bella con il bianco puro ao dai |
L'erba è verde ma non può ancora fiorire |
Mi sono chiesto nel mio cuore ma ancora non riesco a respirare |
Il paesaggio non è più bello senza il colore del passato |
Un diario senza appunti, senza ombrello in una giornata piovosa |
Scegli di stare lontano dalla solitudine, aggrappati ai ricordi |
Non devi più essere forte per tenere la faccia in su |
Il futuro è sconosciuto ma il presente non è finito |
Non è nemmeno a metà strada, ma le mie gambe sono già stanche |
Il divario tra bianco e nero non si armonizza anche se lo desideri |
Anche se ci sosteniamo a vicenda, ciò che vediamo è ancora zero |
Anche il mio corpo è rotto |
Ordina al mio cuore di non lasciarsi andare Nessuna tristezza né dolore |
Anche ciò che resta non è indietro |
Ciò che resta è una galassia senza una stella |
Mi piace un uomo invisibile |
Le persone non vengono per caso |
Le persone che camminano non sono involontarie |
(Passo dopo passo per me ora è insapore) x2 |